mê tông chi quốc 3
Nội Dung: Bộ phim truyền hình dài 95 tập do Trung tâm sản xuất truyền hình Đại học Báo chí và Truyền thông Trung Quốc khởi xướng, hoàn thành với sự kết hợp của nhiều đơn vị điện ảnh có tiếng của Trung Quốc, lấy đề tài từ bộ tiểu thuyết kinh điển Tam Quốc diễn nghĩa và cuốn sử ký Tam Quốc chí.
Các tin khác. Tạp chí Nghiên cứu Trung Quốc số 2 - 2017 (05/04/2017) Tạp chí Nghiên cứu Trung Quốc số 1 - 2017 (03/03/2017) TIN MỚI NHẤT. Lễ công bố và trao Quyết định bổ nhiệm lại Viện trưởng Viện Nghiên cứu Trung Quốc. Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc điện đàm với Tổng
Mê Tông Chi Quốc - Tập 2: Ma Vực Lâu Lan. Tác giả: Thiên Hạ Bá Xướng. Chương 3: Vật Chất Hắc Ám - Hồi Một: Cửa Sổ Núi; Chương 3: Vật Chất Hắc Ám - Hồi Hai: Bảo Cốt; Chương 3: Vật Chất Hắc Ám - Hồi Ba: Địa Áp;
Những điểm du lịch cực mê ngắm mùa thu Hàn Quốc Vân Anh | 14/10/2022 - 14:57 Khám phá Hàn Quốc vào thu với mùa lá vàng, lá đỏ đẹp mê hồn, tận hưởng không khí trong lành, thời tiết mát dịu, du khách đừng bỏ lỡ những điểm đến này nhé!
Irene (Red Velvet) chính là nữ idol đình đám Hàn Quốc có đôi lưng trần nhìn là mê mẩn (Ảnh: internet) Theo đó, nhóm trưởng của RED VELVET bị đánh giá không sở hữu khuôn mặt tỉ lệ vàng, phần mặt trái của cô dài hơn so với bên phải. Đây là lý do vì sao khi cười, khuôn mặt
Meilleur Site De Rencontre Pour Sportif. Tư Mã Khôi thấy cách hành xử của Triệu Lão Biệt vô cùng ngoài dự liệu, chẳng ngờ lão chịu mang thuốc lá hảo hạng và đồ hộp đáng giá để đổi lấy chiếc án mổ thịt mục nát, càng nghĩ càng thấy sự việc này rất kỳ đống đổ nát ở Hắc ốc chỗ nào cũng có vật vô chủ, ai nhặt được thì của người ấy, cái án này vốn là một trụ gỗ mục nát rỗng ruột, to bằng một vòng ôm, xung quanh buộc ba vòng dây thừng gai, quanh năm bị máu tiết dầu mỡ bám nhằng nhợ, màu sắc đã bị phai nhạt biến đổi từ lâu, sau khi nhặt về chủ yếu được dùng làm thớt thái rau, chẳng ai biết rõ lai lịch cụ thể của nó, xem ra ngoài việc thấy nó có niên đại sử dụng từ khá lâu thì chẳng thấy có điểm gì khác thường. Không hiểu sao vô duyên vô cớ lại có người quan tâm đến nó?Tư Mã Khôi thầm nghĩ “Cái án chặt thịt chắc chắn là một bảo vật, nếu bây giờ mình động lòng vì miếng lợi nhỏ mà dễ dàng trao đổi với Triệu Lão Biệt, bất kể lão già đó giơ ra vật gì thì mình cũng vẫn bị thiệt, trước tiên phải kiếm cớ để lão ấy thấy cái án này đúng là đồ quý cái đã”. Thế là cậu thuận miệng khua môi múa mép một hồi “Triệu lão sư phụ này, lão không biết đấy thôi, thực ra gia đình mấy đời nhà tôi đều mở cửa hàng bán thịt dê ở Bắc Kinh để làm nghề mưu sinh, chiếc án mục này tuy rằng nhìn có vẻ bình thường nhưng lại là vật gia truyền mấy đời nhà tôi để lại, tôi không chỉ dùng nó quen tay mà còn “nhìn cương nhớ ngựa, nhìn vật nhớ người”, mỗi khi nhìn thấy nó là tôi như nhìn thấy liệt tổ liệt tông đã quy tiên nhà mình. Cái án này cùng gia đình tôi trải qua những năm tháng dưới thời Quang Tự, rồi tới Nghĩa Hòa Đoàn bao vây tấn công khu đại sứ quán Đông Giao Dân Cảng khiến liên quân tám nước tràn vào thành Bắc Kinh. Đám quỷ tây này dặt là bọn man di từ nước ngoài dẫn xác đến, lũ bợm đó chẳng có nửa tên tốt đẹp, đến Trung Quốc chúng ta ngang nhiên đốt nhà giết người cướp của, chẳng tội ác nào chúng không dám làm, đánh đập người mù, mắng nhiếc kẻ điếc, cuối cùng chúng nó cũng ào vào nhà tôi, mấy tên lính tây ngắm thấy con mèo tam thể nhà tôi nuôi rất đẹp liền định cướp về, mang dâng tặng cho nữ hoàng điện hạ nhà chúng nó, ông tổ nhà tôi liền nổi giận lôi đình mắng chúng ngày xưa lão phật gia Từ Hy thái hậu rất ưng ý con mèo này, định mang Thập Tam cách cách ra đổi lấy nó mà ông đây còn tiếc không nỡ đem đổi, tiên sư chúng mày chứ, chúng mày là thứ tép riu gì mà dám cướp trắng của ông hả?! Trong cơn thịnh nộ, cụ lao thẳng ra phố tham gia phong trào phục Thanh diệt ngoại xâm, trước lúc đi còn ôm theo chiếc án này, gặp tên giặc tây nào là lấy án đập chết tên ấy, không biết dưới gầm án đã chôn bao nhiêu mạng tướng tây lính tây. Sau đó chiếc án truyền đến đời ông nội tôi, nó lại cùng ông lưu lạc đến Giang Tây tham gia hồng quân công nông, cứ thế được mấy đời nhà tôi giữ gìn cho đến tận bây giờ. Có thể trong mắt người khác, khúc gỗ này chẳng đáng cái đinh gỉ nhưng đối với tôi nó chính là vật chứng chứng kiến cả gia đình tôi đã trải qua cách mạng cận đại Trung Quốc, là kỷ niệm không thể xa lìa, ngày nào tôi cũng phải bày nó ra trước mặt sáng thỉnh an, tối hồi báo, nếu ngày nào không nhìn thấy nó tinh thần tự nhiên trở nên hoảng loạn, đến nỗi ngay cả hướng bắc ở đâu cũng không biết, một ngày không gặp cách tựa ba thu, nếu lỡ ba ngày không gặp có khi lo lắng đến tẩu hỏa nhập ma vẫn là nhẹ. Lời tôi nói đây câu nào cũng là thật, nếu lão không tin thì cứ tìm một miếng đậu phụ về đây, tôi sẽ đập đầu vào đấy cho lão xem”. Hải ngọng đứng bên cạnh nghe, không nhịn nổi cười thầm trong bụng, cậu ta cũng nhân cơ hội để nâng giá cái án, bảo chí ít Triệu Lão Biệt phải thò ra thêm ba tút thuốc lá nữa thì mới đồng ý Lão Biệt nghe hai người bọn họ kẻ tung người hứng mà trợn mắt á khẩu, lão còn cho rằng có khi mình nhìn lầm, liền quay lại đăm đăm ngắm nghía cái án một hồi lâu, sau đó lắc đầu tỏ ý không tin, đồng thời mở toang cái túi vải đay ra cho hai người nhìn, bên trong chẳng còn thứ gì đáng giá, đoạn lão nói “Mỗ không thể trả giá thêm cho hai cậu được”.Tư Mã Khôi thấy việc đã đến nước này thì cứ nói thẳng toẹt cho xong “Bọn tôi và lão kẻ cắp gặp bà già, cóc cần sử dụng mấy chiêu thụt thò như bơi chó. Chẳng thà đừng ai giở trò với ai nữa. Mấy bài của lão bọn tôi biết tỏng từ khuya, trước đây cũng gặp nhiều rồi, nói chuyện cũng không cần vòng vo tam quốc, giấu giấu diếm diếm làm gì. Bọn tôi đã sớm nhìn ra Triệu Lão Biệt lão đích thị là tên biệt bảo, nếu không chẳng người nào đang sống nhe nhởn lại quàng trên cổ chuỗi bánh đả cẩu như lão." Cái thứ “bánh đả cẩu” này thực ra là một loại bánh thuốc, dùng để xua đuổi chó mèo. Thời xưa, ở vùng nông thôn mỗi khi trong nhà có người chết, lúc đặt thi thể vào quan tài thường đeo lên cổ xác chết chuỗi vòng này để đề phòng bị lũ chó đói gặm nát thủ cấp hoặc bị mèo hoang nhảy qua khiến người chết nhập tràng sống dậy. Những kẻ biệt bảo thường xuất hiện ở những nơi rừng già núi thẳm hoặc mộ hoang, đất dữ, để tránh rắn độc, dã thú, họ cũng có thói quen đeo “bánh đả cẩu”.Triệu Lão Biệt cũng nhận thấy cậu Tư Mã Khôi này tuy chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi đầu nhưng vô cùng tinh quái, hiểu biết rất nhiều chuyện và không dễ bị bắt nạt nhưng tuyệt đối không thể tưởng tượng tên tiểu tử ấy lại có thể nhìn xuyên thấu hành tung của lão, trong lòng không tránh khỏi thất kinh một phen, liền bội phần khâm phục nói “Vị đầu lĩnh này đúng là nhãn lực hơn người, không ngờ thời thế này vẫn còn có người biết đến nghề biệt bảo của bọn mỗ”.Việc đến nước này, Triệu Lão Biệt chỉ còn cách thẳng thắn thừa nhận mình quả thực là một tay biệt bảo, hôm nay gặp vận may lớn, khi vô tình đi ngang qua khu Hắc ốc hoang phế liền phát hiện ra chiếc án chặt thịt, đúng là “Đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đứng lại ngồi nhìn ở ngay đây”. Cuối cùng lão ta nói với bọn Tư Mã Khôi và La Đại Hải “Lão mỗ đây chẳng nói sai với người ngay thẳng, có gì nói nấy, cái án gỗ cổ dùng để chặt thịt của hai cậu đích thị là một vật vô cùng quý hiếm, nhưng chỉ sợ trên đời này ngoại trừ Triệu Lão Biệt mỗ ra thì chẳng còn người thứ hai hiểu được giá trị của nó. Hôm nay trời đã muộn, chúng ta tạm thời cáo biệt ở đây, hai người các cậu cứ bàn bạc kỹ xem. Lời đã nói thẳng như vậy thì mỗ cũng chẳng để hai cậu phải chịu thiệt thòi quá đáng. Trong thành mỗ còn giấu một vật rất tốt, ngày mai sẽ mang đến đây. Nếu lúc đó các cậu vẫn khăng khăng không chịu đổi hàng, mỗ sẽ không nói đến câu thứ hai, cất bước đi luôn, đã đi là không quay trở lại, có câu nói xưa mỗ thấy rất hay “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông”, đến lúc đó hai cậu đừng có hối hận”.Tư Mã Khôi và La Đại Hải gật đầu đồng ý, hai người nhìn Triệu Lão Biệt đi khỏi “Hắc ốc” liền lập tức trở lại lều, khêu to ngọn đèn dầu cho sáng, khênh chiếc án nhớt nhát dính đầy dầu mỡ đặt lên mặt đất, lật đi lật lại hồi lâu, nhưng cả hai xem tới xem lui mãi vẫn không phát hiện ra Tý Sửu Dần Mão gì ẩn chứa bên trong chiếc án, đầy bụng nghi hoặc. Đêm hôm đó, cả hai suy đi tính lại, nghĩ trước nghĩ sau, chập chờn mất ngủ suốt sớm hôm sau, Triệu Lão Biệt quả nhiên lại tìm đến, lần này trong túi vải đay của lão có thêm chiếc áo lông da sáng bóng, mềm mại, lớp lông da màu đen pha lẫn ánh đỏ, có vài phần khá giống với da báo nhưng rất nhẹ và mỏng. Có điều Tư Mã Khôi và La Đại Hải đừng nói da báo, ngay cả lông chồn Đại Liên cũng chưa bao giờ nhìn thấy nửa cọng, bèn giả vờ am hiểu hỏi Triệu Lão Biệt “Đây là da con gì vậy? trông lớp da bóng láng, sáng sủa cũng không tệ, là da xịn hả?”Triệu Lão Biệt nghe xong càng thêm đắc ý, lão liền khoe khoang “Lai lịch chiếc áo lông da này của mỗ đúng là bất phàm”. Sau đó liền kể lại lai lịch của nó cho hai người nghe. Lão bảo trước giải phóng thường đến núi Trường Bạch để đào nhân sâm, đêm đến tá túc ở một lâm trường gỗ bỏ hoang. Trong lâm trường có một con mèo già, lông vằn vện như lông hổ, to béo mập mạp, lại vô cùng linh hoạt nhanh nhẹn, lên cây bắt được chim, xuống đất vồ được Lão Biệt ở trong lâm trường lâu dần cũng trở nên quen thuộc với nó, thường cho con mèo ăn thức ăn của mình. Về sau mỗi buổi sáng trước khi vào núi, lão đều nhìn thấy con mèo nằm rạp trên cành cây, thở hổn hển, trông có vẻ sức cùng lực kiệt, ngay cả đuôi cũng chẳng buồn động đậy, suốt nhiều ngày trời nó đều trong tình trạng như Lão Biệt thầm thấy quái lạ, với con mắt cú vọ của kẻ biệt bảo, lão vừa nhìn là biết ngay con mèo này chắc chắn đã gặp kỳ ngộ gì đây, liền nảy ra ý định phải tìm hiểu ngọn ngành cho rõ. Thế là lão âm thầm quan sát theo dõi, phát hiện chỉ cần màn đêm vừa buông xuống, con mèo già liền chạy vào miếu Sơn Thần, nó luồn vào khe cửa rồi náu mình trong bóng tối nơi góc tường, mai phục ở đó án binh bất đến khi đêm đã trở về khuya, không gian tĩnh lặng, trên chiếc kèo gỗ của miếu Sơn Thần bất ngờ phát ra một tiếng động nhỏ, trông lên chỉ thấy một con chuột khổng lồ to như con chó, hai mắt sáng quắc như đèn pha, đang bò từ trên kèo nhà xuống trước mặt các vị thần, đến nơi nó dùng đuôi ngoáy vào trong chiếc đèn dầu, ăn trộm dầu đèn mà người ta dâng cúng cho Sơn Thần, đồng thời ôm ngọn nến mỡ bò gặm nham nhở, phát ra âm thanh nghe “lọt cọt lọt cọt”.Lúc này con mèo già đột ngột từ trên góc tường nhảy vọt ra, quyết đấu sống mái với con chuột. Con chuột tuy to người nhưng không hề đù đờ, chẳng những vậy còn vô cùng hung tàn hiểm ác, dường như không hề sợ sệt kẻ địch. Con mèo già di chuyển nhanh thoăn thoắt mà vẫn không làm gì được nó, hai con quái thú vật đi vật lại huỳnh huỵch, đánh nhau không biết mệt mỏi, đúng là chúng quyết chiến sống chết một phen, con nào cũng thần thông, khó phân định cao vào ánh trăng, Triệu Lão Biệt có thể nhìn rõ sự việc và hiểu được chân tướng. Thì ra đêm nào con mèo cũng phải đến đây quyết đấu với con chuột cho nên khi trời sáng nó mới mệt đến nỗi không lết nổi thân. Lão nhìn trộm trận ác chiến giữa hai kẻ địch mải mê đến độ quên hết mọi thứ xung quanh, toàn thân căng thẳng theo nhịp độ của trận đấu, vô tình lão chạm vào một cánh cửa bị hỏng khiến nó đổ rầm xuống chuột khổng lồ đang toàn tâm toàn ý tập trung vào trận ác đấu với con mèo già, đột nhiên nghe thấy âm thanh lạ từ đằng sau vọng đến liền giật nảy người, chỉ cần mấy giây mất tập trung cũng khiến nó lộ ra yếu điểm và bị con mèo già quật ngã, cắn đứt cổ họng, phút chốc máu trào ra như suối, nhuộm đỏ cả gạch ngói vương trên mặt đất miếu thần, giãy dụa một hồi cuối cùng cũng trợn ngược mắt, thở hắt ra mà chết. Đây đúng là “Tranh hùng quyết sống mái, phút cuối phân thắng bại”. Triệu Lão Biệt là tay sành sỏi trong nghề, vừa nhìn là biết con chuột này đã nhiều năm ăn dầu đèn, gặm sáp nến, chắc chắn đã thành tinh, đạo hành cũng không ít nên liền lấy dao lột da nó, mang về đem đi gia công làm thành một chiếc áo khoác da thú. Vào những ngày tháng chạp băng giá, Quan Ngoại rỏ nước thành băng nhưng chỉ cần khoác chiếc áo da chuột trên người, cho dù bên trong để mình trần thì trán vẫn đổ mồ hôi như thường. Chỉ có điều lão ta chưa bao giờ tiết lộ cho người ngoài biết đây là chiếc áo da chuột trăm năm mà chỉ gọi nó là “Xích long tuấn mã”.Triệu Lão Biệt lại bảo Tư Mã Khôi và La Đại Hải, đừng thấy bây giờ là mùa hè nóng bức, mà cho rằng chiếc áo này vô dụng, đợi khi mùa thu đến, lá trên cây ngả sang màu vàng, hàng đàn chim ưng kêu “quang quác” bay về phương nam tránh rét, đến lúc ấy nếu các cậu vẫn sống trong căn lều rách khu Hắc ốc này chắc khó lòng chống chọi nổi với cái lạnh căm căm và không khí ẩm ướt, chẳng chóng thì chày cũng nhuốm bệnh vào thân. Lúc đó hai cậu không thể rời xa chiếc áo da “Xích long tuấn mã” của mỗ đây một bước Mã Khôi trong lòng tự biết chiếc áo khoác da này chắc chắn là cái giá cuối cùng Triệu Lão Biệt đồng ý trả, dù sao dựa vào nhãn lực và kiến thức của mình cũng không thể nhìn ra cái án chặt thịt mục nát đó rốt cục là bảo vật phương nào, chi bằng cứ đổi quách đi cho xong, bèn chấp nhận điều kiện trao đổi. Nhưng cậu vẫn giao kèo với Triệu Lão Biệt “Vụ làm ăn này giữa bọn tôi và lão chắc không có vấn đề gì, nhưng xin lão sư phụ không ngại chỉ dạy cho, đừng để chúng tôi chịu thiệt một cách mù mờ, lão hãy nói cho bọn tôi biết rõ toàn bộ ngọn nguồn lai lịch của chiếc án chặt thịt, đồng thời nói luôn rốt cục lão làm cách nào phát hiện ra nó có điểm khác thường và mang nó đi để dùng vào việc gì? Nếu có chỗ nào giải thích không rõ ràng, Tư Mã Khôi tôi đây thả chẻ nó ra làm củi đun cũng tuyệt đối không chịu để cho lão hưởng lợi dễ dàng như thế đâu”.Triệu Lão Biệt vô cùng khó xử, nhăn mặt nói “Tư Mã đầu lĩnh, cái lý của cậu có phần không đúng cho lắm, người xưa có câu “Khăn thêu uyên ương, mặc người thưởng ngoạn. Kỹ nghệ kim chỉ, một mình mình hay”, hai bên chúng ta tiến hành giao dịch là lấy vật đổi vật, lại không để cậu thiệt thòi chút nào, sao nhất định phải ép mỗ nói ra gốc gác của nó?”Tuy rằng Tư Mã Khôi và La Đại Hải phiêu bạt giang hồ đã nhiều năm nhưng rốt cục vẫn không thoát khỏi tâm lý hiếu kỳ của trẻ con, mọi chuyện đều phải biết rõ chân tướng mới thỏa mãn, nếu trắng đen mập mờ, cả đêm ngủ cũng không ngon giấc, hai người kẻ đánh người xoa, nằng nặc đòi bằng được Triệu Lão Biệt giải thích cặn kẽ, lại còn thề thốt sau này tuyệt đối không hối hận mà thay đổi quyết định, cũng không trở thành kẻ phản đồ tiết lộ bí mật cho người khác biết Lão Biệt gặp phải hai hòn đá tảng cứng đầu đành tự nhận mình đen đủi, buộc phải tiết lộ vài phần sự thực thế gian đều nói bọn man di biệt bảo mắt sắc như dao, sự thực quả đúng như vậy. Trưa hôm qua khi đi ngang khu Hắc ốc hoang phế, Triệu Lão Biệt đảo mắt một cái liền phát hiện căn lều có điểm khác lực nhận biết bảo vật là một môn công phu, hơn nữa còn là kinh nghiệm được tích lũy nhiều năm, nói sao được nhỉ? Kỳ thực phải nói trắng ra thế này, khả năng ấy không hề tà ma như dân gian vẫn truyền miệng, cũng không phải cái gì xa xôi giống như kiểu nhìn thấy ánh hào quang lấp lánh tỏa ra từ căn lều gỗ, chỉ đơn giản là người làm nghề biệt bảo rất giỏi quan sát, họ có thể phát hiện ra những chi tiết nhỏ bé mà người thường dễ dàng bỏ Lão Biệt liền đi đến căn lều thì phát hiện gần khu vực đó có rất nhiều hiện tượng khác thường. Theo lẽ tự nhiên, thời tiết oi bức thế này, khu vực Hắc ốc rác rưởi chồng chất như núi, La Đại Hải lại vừa mới cắt chiếc thủ lợn vứt quay lơ trên mặt án, khiến khắp nơi đều nhuốm mùi máu tanh, xung quanh lẽ ra phải có rất nhiều ruồi nhặng bay lượn vo ve không ngớt mới đúng. Thế nhưng xung quanh căn lều phía đằng sau Tư Mã Khôi và La Đại Hải lại tịnh không thấy bóng dáng nửa con ruồi, đó chẳng phải chuyện rất lạ hay sao?Triệu Lão Biệt đoán chắc gần đây có giấu bảo vật, liền lập tức dừng bước, giả bộ xin bát nước chè, nhân cơ hội này ngồi luôn xuống trước cửa lều, nhìn quanh bốn phía cẩn thận dò xét, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở chiếc án mục nát dùng để chặt thịt. Chiếc án chặt thịt là phần bên trên của một thân trụ gỗ, bốn phía buộc dây thừng gai, trên mặt án còn đặt một chiếc đầu lợn mắt trợn trừng không chịu nhắm, máu tươi nhỏ ròng ròng xuống, nhưng lạ một điều là không nhìn thấy giọt máu nào chảy ra ngoài mà từ từ thấm ngược vào trong thân Lão Biệt liếc mắt một cái liền đoán định ra bên trong chiếc án gỗ nhuốm đầy dầu mỡ này hẳn phải có một kỳ vật. Khúc gỗ để làm chiếc án chắc chắn được lấy từ một thân cây cổ thụ. Trước khi bị người ta đốn chặt, trong thân nó có lỗ hổng do sâu đục, vừa vặn để một con rết cỡ nhỏ chui lọt. Con rết ở trong thân cây lâu ngày, cơ thể dần phình to, khó lòng chui ra ngoài thoát thân, đành chịu bị nhốt ở bên trong, gỗ mang tính âm, lại tiết ra dịch thông qua thớ gỗ, nuôi con rết nhiều năm không chết. Sau này, cây cổ thụ bị đốn xuống làm nguyên liệu, khúc gỗ được bào thành chiếc án cắt tiết chặt thịt gia súc lại chính là khúc gỗ có con rết trốn bên trong. Con rết liên tục được hút tiết lợn, năm dài tháng rộng lâu dần cơ thể nó tiết ra một viên “Ngọc Định Phong”. Nghe nói vì viên ngọc có thể chữa trị bệnh thống phong nên người ta mới đặt cho nó tên ấy, chứ không phải đó là viên ngọc mà Tôn Ngộ Không năm xưa dùng để mượn quạt Ba Tiêu của mụ La Sát trên đường đi lấy tây kinh. Về sau chiếc án gỗ chặt thịt bị chủ hàng vứt bỏ, không biết lưu lạc thế nào lại đến được khu Hắc ốc hoang phế, con rết già nằm bên trong đã bị chết đói từ lâu, nhưng viên ngọc thì vẫn còn. Viên “Ngọc Định Phong” này là loại linh đơn được kết tụ bởi rất nhiều âm tà huyết khí, nên lũ ruồi muỗi mới không dám bén mảng đến gần. Vật mà Triệu Lão Biệt muốn có, chính là viên ngọc quý thời Tư Mã Khôi không thể tin nổi, làm gì có chuyện chuẩn xác đến thế? Cậu lập tức đi tìm cái rìu bổ củi, bổ toang cái án chặt thịt ra làm mấy mảnh, trong đó quả nhiên có một con rết lớn, toàn thân đỏ au au nằm cuộn tròn người, bị rìu chặt ra làm hai đoạn, tuy nó đã chết nhưng trông vẫn sinh động như đang sống, trong miệng con rết ngậm một viên ngọc trắng phơn phớt, tròn vành vạnh, không hề tỏa ánh sáng bóng, mà nhìn giống như một cái “mắt cá” màu đùng Mã Khôi và La Đại Hải nhìn chằm chằm không rời mắt, đến lúc này mới coi như thực sự tâm phục khẩu phục, có trách thì chỉ trách bản thân mắt mờ, ở bên cạnh bảo vật bao lâu nhưng không hề nhìn thấy, sau này muốn hối hận cũng không kịp, tối nay cứ việc nằm đợi mà nuôi Lão Biệt cười hì hì, trong lòng vô cùng đắc ý nhưng vẫn giả bộ khuyên giải hai người “Có câu nói xưa thế nào nhỉ… “Số mệnh ba thước, khó cầu một trượng”. Hai vị đầu lĩnh tuổi trẻ xuất anh hùng, tuy rằng vô duyên với viên ngọc này nhưng ngày dài tháng rộng, hơn nữa còn đổi được chiếc áo da, thuốc thơm và nhiều đồ nhai sướng miệng nữa, thì cũng nên biết thỏa mãn. Hai bên chúng ta đều có được vật mà mình muốn có, chẳng ai thiệt thòi cả, núi không chuyển thì sông chuyển, sau này chắc chắn còn có cơ hội gặp mặt”. Nói đoạn lão nắm chặt viên “Ngọc Định Phong” trong tay, quay người định Mã Khôi và La Đại Hải đang lúc hưng phấn, làm gì có chuyện buông tay bỏ qua dễ dàng như thế, hai người liền vội vàng ngăn Triệu Lão Biệt lại “Lão vẫn chưa nói rõ hết mọi chuyện, sao nói đi là đi ngay được? Viên ngọc trông giống cái mắt cá này rốt cục có công dụng gì? Lão mang nó đi định dùng vào việc gì?”Triệu Lão Biệt có vẻ hơi ngần ngừ một chút, lão vốn không định nói thêm nữa nhưng thấy Tư Mã Khôi và La Đại Hải gan to ngang trời, ngông cuồng chẳng biết sợ thần quỷ gì cả, bây giờ một mình lão vào núi biệt bảo lại đang cần trợ thủ, nếu được hai thiếu niên trẻ tuổi ở bên cạnh giúp sức thì chẳng phải công việc sẽ thêm phần suôn sẻ hơn sao? Nghĩ đến đây, Triệu Lão Biệt liền nheo mắt nhìn trời rồi thấp giọng bảo “Xem cái thị trấn cổ trong Hắc ốc này địa hình không phải hạng xoàng, vốn là mảnh đất vàng, phong thủy thuận chiều “Phượng hoàng sải cánh, tung ngọc rải vàng”, nhưng bao năm nay không biết vì lý do gì mà đất đai trở nên cằn cỗi, người vật cùng kiệt?” Tư Mã Khôi và La Đại Hải cảm thấy không thể lý giải nổi, liền hỏi “Mấy cái thuật phong thủy địa lý cổ xưa, anh em bọn tôi cóc hiểu lắm nhưng nghe nói Hắc ốc từ trước đến nay đều nghèo xơ xác thế này, cỏ dại mọc um tùm, đất đai nứt nẻ, trồng cây gì chết cây đấy, thì làm sao có thể gọi là mảnh đất vàng được?”Triệu Lão Biệt nói “Lúc trước mỗ đã nói gì nhỉ, có trách thì chính là trách điều này, nơi đây tuy rằng địa lý vốn rất tốt nhưng lại nằm ở giữa hai dải núi, thiếu mất nguồn linh khí mà những mảnh đất vàng phong thủy tốt vẫn có, vì thế mỗ đây dám phỏng đoán rằng bên trong ngọn núi hoang vu phía tận cùng mạch đất, nơi con người chưa hề đặt chân tới chắc chắn có chôn giấu một cổ vật ngàn năm mang âm khí rất nặng nề, chính vật này đã hút cạn tinh hoa của trời đất, ám hại thổ nhưỡng sông ngòi nơi này. Nhưng vẫn có câu “Phải nhìn tận mắt mới hay thật giả”, rốt cục trong lòng núi cất giấu vật gì, bây giờ mỗ cũng không dám đoán bừa”. Triệu Lão Biệt tự nhận mình phải dùng trăm phương ngàn kế mới lấy được viên “Ngọc Định Phong” trong chiếc án chặt thịt mục nát. Lão muốn mượn vật này để đi đào bảo vật chôn giấu dưới lòng núi. Trước khi đi, lão ta còn nhắn nhủ “Này hai vị đầu lĩnh! Nếu hai cậu có gan thì giờ tý đêm nay đến chân cầu La Sư phía sau khu Hắc ốc đợi mỗ, tới lúc đó mỗ sẽ cho hai cậu mở rộng tầm mắt. Có điều hai cậu phải tuyệt đối nhớ kỹ, việc này không được tiết lộ với bất kỳ ai”.
Tư Mã Khôi thấy cách hành xử của Triệu Lão Biệt vô cùng ngoài dự liệu, chẳng ngờ lão chịu mang thuốc lá hảo hạng và đồ hộp đáng giá để đổi lấy chiếc án mổ thịt mục nát, càng nghĩ càng thấy sự việc này rất kỳ đống đổ nát ở Hắc ốc chỗ nào cũng có vật vô chủ, ai nhặt được thì của người ấy, cái án này vốn là một trụ gỗ mục nát rỗng ruột, to bằng một vòng ôm, xung quanh buộc ba vòng dây thừng gai, quanh năm bị máu tiết dầu mỡ bám nhằng nhợ, màu sắc đã bị phai nhạt biến đổi từ lâu, sau khi nhặt về chủ yếu được dùng làm thớt thái rau, chẳng ai biết rõ lai lịch cụ thể của nó, xem ra ngoài việc thấy nó có niên đại sử dụng từ khá lâu thì chẳng thấy có điểm gì khác thường. Không hiểu sao vô duyên vô cớ lại có người quan tâm đến nó?Tư Mã Khôi thầm nghĩ “Cái án chặt thịt chắc chắn là một bảo vật, nếu bây giờ mình động lòng vì miếng lợi nhỏ mà dễ dàng trao đổi với Triệu Lão Biệt, bất kể lão già đó giơ ra vật gì thì mình cũng vẫn bị thiệt, trước tiên phải kiếm cớ để lão ấy thấy cái án này đúng là đồ quý cái đã”. Thế là cậu thuận miệng khua môi múa mép một hồi “Triệu lão sư phụ này, lão không biết đấy thôi, thực ra gia đình mấy đời nhà tôi đều mở cửa hàng bán thịt dê ở Bắc Kinh để làm nghề mưu sinh, chiếc án mục này tuy rằng nhìn có vẻ bình thường nhưng lại là vật gia truyền mấy đời nhà tôi để lại, tôi không chỉ dùng nó quen tay mà còn “nhìn cương nhớ ngựa, nhìn vật nhớ người”, mỗi khi nhìn thấy nó là tôi như nhìn thấy liệt tổ liệt tông đã quy tiên nhà mình. Cái án này cùng gia đình tôi trải qua những năm tháng dưới thời Quang Tự, rồi tới Nghĩa Hòa Đoàn bao vây tấn công khu đại sứ quán Đông Giao Dân Cảng khiến liên quân tám nước tràn vào thành Bắc Kinh. Đám quỷ tây này dặt là bọn man di từ nước ngoài dẫn xác đến, lũ bợm đó chẳng có nửa tên tốt đẹp, đến Trung Quốc chúng ta ngang nhiên đốt nhà giết người cướp của, chẳng tội ác nào chúng không dám làm, đánh đập người mù, mắng nhiếc kẻ điếc, cuối cùng chúng nó cũng ào vào nhà tôi, mấy tên lính tây ngắm thấy con mèo tam thể nhà tôi nuôi rất đẹp liền định cướp về, mang dâng tặng cho nữ hoàng điện hạ nhà chúng nó, ông tổ nhà tôi liền nổi giận lôi đình mắng chúng ngày xưa lão phật gia Từ Hy thái hậu rất ưng ý con mèo này, định mang Thập Tam cách cách ra đổi lấy nó mà ông đây còn tiếc không nỡ đem đổi, tiên sư chúng mày chứ, chúng mày là thứ tép riu gì mà dám cướp trắng của ông hả?! Trong cơn thịnh nộ, cụ lao thẳng ra phố tham gia phong trào phục Thanh diệt ngoại xâm, trước lúc đi còn ôm theo chiếc án này, gặp tên giặc tây nào là lấy án đập chết tên ấy, không biết dưới gầm án đã chôn bao nhiêu mạng tướng tây lính tây. Sau đó chiếc án truyền đến đời ông nội tôi, nó lại cùng ông lưu lạc đến Giang Tây tham gia hồng quân công nông, cứ thế được mấy đời nhà tôi giữ gìn cho đến tận bây giờ. Có thể trong mắt người khác, khúc gỗ này chẳng đáng cái đinh gỉ nhưng đối với tôi nó chính là vật chứng chứng kiến cả gia đình tôi đã trải qua cách mạng cận đại Trung Quốc, là kỷ niệm không thể xa lìa, ngày nào tôi cũng phải bày nó ra trước mặt sáng thỉnh an, tối hồi báo, nếu ngày nào không nhìn thấy nó tinh thần tự nhiên trở nên hoảng loạn, đến nỗi ngay cả hướng bắc ở đâu cũng không biết, một ngày không gặp cách tựa ba thu, nếu lỡ ba ngày không gặp có khi lo lắng đến tẩu hỏa nhập ma vẫn là nhẹ. Lời tôi nói đây câu nào cũng là thật, nếu lão không tin thì cứ tìm một miếng đậu phụ về đây, tôi sẽ đập đầu vào đấy cho lão xem”. Hải ngọng đứng bên cạnh nghe, không nhịn nổi cười thầm trong bụng, cậu ta cũng nhân cơ hội để nâng giá cái án, bảo chí ít Triệu Lão Biệt phải thò ra thêm ba tút thuốc lá nữa thì mới đồng ý Lão Biệt nghe hai người bọn họ kẻ tung người hứng mà trợn mắt á khẩu, lão còn cho rằng có khi mình nhìn lầm, liền quay lại đăm đăm ngắm nghía cái án một hồi lâu, sau đó lắc đầu tỏ ý không tin, đồng thời mở toang cái túi vải đay ra cho hai người nhìn, bên trong chẳng còn thứ gì đáng giá, đoạn lão nói “Mỗ không thể trả giá thêm cho hai cậu được”.Tư Mã Khôi thấy việc đã đến nước này thì cứ nói thẳng toẹt cho xong “Bọn tôi và lão kẻ cắp gặp bà già, cóc cần sử dụng mấy chiêu thụt thò như bơi chó. Chẳng thà đừng ai giở trò với ai nữa. Mấy bài của lão bọn tôi biết tỏng từ khuya, trước đây cũng gặp nhiều rồi, nói chuyện cũng không cần vòng vo tam quốc, giấu giấu diếm diếm làm gì. Bọn tôi đã sớm nhìn ra Triệu Lão Biệt lão đích thị là tên biệt bảo, nếu không chẳng người nào đang sống nhe nhởn lại quàng trên cổ chuỗi bánh đả cẩu như lão."Cái thứ “bánh đả cẩu” này thực ra là một loại bánh thuốc, dùng để xua đuổi chó mèo. Thời xưa, ở vùng nông thôn mỗi khi trong nhà có người chết, lúc đặt thi thể vào quan tài thường đeo lên cổ xác chết chuỗi vòng này để đề phòng bị lũ chó đói gặm nát thủ cấp hoặc bị mèo hoang nhảy qua khiến người chết nhập tràng sống dậy. Những kẻ biệt bảo thường xuất hiện ở những nơi rừng già núi thẳm hoặc mộ hoang, đất dữ, để tránh rắn độc, dã thú, họ cũng có thói quen đeo “bánh đả cẩu”.Triệu Lão Biệt cũng nhận thấy cậu Tư Mã Khôi này tuy chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi đầu nhưng vô cùng tinh quái, hiểu biết rất nhiều chuyện và không dễ bị bắt nạt nhưng tuyệt đối không thể tưởng tượng tên tiểu tử ấy lại có thể nhìn xuyên thấu hành tung của lão, trong lòng không tránh khỏi thất kinh một phen, liền bội phần khâm phục nói “Vị đầu lĩnh này đúng là nhãn lực hơn người, không ngờ thời thế này vẫn còn có người biết đến nghề biệt bảo của bọn mỗ”.Việc đến nước này, Triệu Lão Biệt chỉ còn cách thẳng thắn thừa nhận mình quả thực là một tay biệt bảo, hôm nay gặp vận may lớn, khi vô tình đi ngang qua khu Hắc ốc hoang phế liền phát hiện ra chiếc án chặt thịt, đúng là “Đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đứng lại ngồi nhìn ở ngay đây”. Cuối cùng lão ta nói với bọn Tư Mã Khôi và La Đại Hải “Lão mỗ đây chẳng nói sai với người ngay thẳng, có gì nói nấy, cái án gỗ cổ dùng để chặt thịt của hai cậu đích thị là một vật vô cùng quý hiếm, nhưng chỉ sợ trên đời này ngoại trừ Triệu Lão Biệt mỗ ra thì chẳng còn người thứ hai hiểu được giá trị của nó. Hôm nay trời đã muộn, chúng ta tạm thời cáo biệt ở đây, hai người các cậu cứ bàn bạc kỹ xem. Lời đã nói thẳng như vậy thì mỗ cũng chẳng để hai cậu phải chịu thiệt thòi quá đáng. Trong thành mỗ còn giấu một vật rất tốt, ngày mai sẽ mang đến đây. Nếu lúc đó các cậu vẫn khăng khăng không chịu đổi hàng, mỗ sẽ không nói đến câu thứ hai, cất bước đi luôn, đã đi là không quay trở lại, có câu nói xưa mỗ thấy rất hay “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông”, đến lúc đó hai cậu đừng có hối hận”.Tư Mã Khôi và La Đại Hải gật đầu đồng ý, hai người nhìn Triệu Lão Biệt đi khỏi “Hắc ốc” liền lập tức trở lại lều, khêu to ngọn đèn dầu cho sáng, khênh chiếc án nhớt nhát dính đầy dầu mỡ đặt lên mặt đất, lật đi lật lại hồi lâu, nhưng cả hai xem tới xem lui mãi vẫn không phát hiện ra Tý Sửu Dần Mão gì ẩn chứa bên trong chiếc án, đầy bụng nghi hoặc. Đêm hôm đó, cả hai suy đi tính lại, nghĩ trước nghĩ sau, chập chờn mất ngủ suốt sớm hôm sau, Triệu Lão Biệt quả nhiên lại tìm đến, lần này trong túi vải đay của lão có thêm chiếc áo lông da sáng bóng, mềm mại, lớp lông da màu đen pha lẫn ánh đỏ, có vài phần khá giống với da báo nhưng rất nhẹ và mỏng. Có điều Tư Mã Khôi và La Đại Hải đừng nói da báo, ngay cả lông chồn Đại Liên cũng chưa bao giờ nhìn thấy nửa cọng, bèn giả vờ am hiểu hỏi Triệu Lão Biệt “Đây là da con gì vậy? trông lớp da bóng láng, sáng sủa cũng không tệ, là da xịn hả?”Triệu Lão Biệt nghe xong càng thêm đắc ý, lão liền khoe khoang “Lai lịch chiếc áo lông da này của mỗ đúng là bất phàm”. Sau đó liền kể lại lai lịch của nó cho hai người nghe. Lão bảo trước giải phóng thường đến núi Trường Bạch để đào nhân sâm, đêm đến tá túc ở một lâm trường gỗ bỏ hoang. Trong lâm trường có một con mèo già, lông vằn vện như lông hổ, to béo mập mạp, lại vô cùng linh hoạt nhanh nhẹn, lên cây bắt được chim, xuống đất vồ được Lão Biệt ở trong lâm trường lâu dần cũng trở nên quen thuộc với nó, thường cho con mèo ăn thức ăn của mình. Về sau mỗi buổi sáng trước khi vào núi, lão đều nhìn thấy con mèo nằm rạp trên cành cây, thở hổn hển, trông có vẻ sức cùng lực kiệt, ngay cả đuôi cũng chẳng buồn động đậy, suốt nhiều ngày trời nó đều trong tình trạng như Lão Biệt thầm thấy quái lạ, với con mắt cú vọ của kẻ biệt bảo, lão vừa nhìn là biết ngay con mèo này chắc chắn đã gặp kỳ ngộ gì đây, liền nảy ra ý định phải tìm hiểu ngọn ngành cho rõ. Thế là lão âm thầm quan sát theo dõi, phát hiện chỉ cần màn đêm vừa buông xuống, con mèo già liền chạy vào miếu Sơn Thần, nó luồn vào khe cửa rồi náu mình trong bóng tối nơi góc tường, mai phục ở đó án binh bất đến khi đêm đã trở về khuya, không gian tĩnh lặng, trên chiếc kèo gỗ của miếu Sơn Thần bất ngờ phát ra một tiếng động nhỏ, trông lên chỉ thấy một con chuột khổng lồ to như con chó, hai mắt sáng quắc như đèn pha, đang bò từ trên kèo nhà xuống trước mặt các vị thần, đến nơi nó dùng đuôi ngoáy vào trong chiếc đèn dầu, ăn trộm dầu đèn mà người ta dâng cúng cho Sơn Thần, đồng thời ôm ngọn nến mỡ bò gặm nham nhở, phát ra âm thanh nghe “lọt cọt lọt cọt”.Lúc này con mèo già đột ngột từ trên góc tường nhảy vọt ra, quyết đấu sống mái với con chuột. Con chuột tuy to người nhưng không hề đù đờ, chẳng những vậy còn vô cùng hung tàn hiểm ác, dường như không hề sợ sệt kẻ địch. Con mèo già di chuyển nhanh thoăn thoắt mà vẫn không làm gì được nó, hai con quái thú vật đi vật lại huỳnh huỵch, đánh nhau không biết mệt mỏi, đúng là chúng quyết chiến sống chết một phen, con nào cũng thần thông, khó phân định cao vào ánh trăng, Triệu Lão Biệt có thể nhìn rõ sự việc và hiểu được chân tướng. Thì ra đêm nào con mèo cũng phải đến đây quyết đấu với con chuột cho nên khi trời sáng nó mới mệt đến nỗi không lết nổi thân. Lão nhìn trộm trận ác chiến giữa hai kẻ địch mải mê đến độ quên hết mọi thứ xung quanh, toàn thân căng thẳng theo nhịp độ của trận đấu, vô tình lão chạm vào một cánh cửa bị hỏng khiến nó đổ rầm xuống chuột khổng lồ đang toàn tâm toàn ý tập trung vào trận ác đấu với con mèo già, đột nhiên nghe thấy âm thanh lạ từ đằng sau vọng đến liền giật nảy người, chỉ cần mấy giây mất tập trung cũng khiến nó lộ ra yếu điểm và bị con mèo già quật ngã, cắn đứt cổ họng, phút chốc máu trào ra như suối, nhuộm đỏ cả gạch ngói vương trên mặt đất miếu thần, giãy dụa một hồi cuối cùng cũng trợn ngược mắt, thở hắt ra mà chết. Đây đúng là “Tranh hùng quyết sống mái, phút cuối phân thắng bại”. Triệu Lão Biệt là tay sành sỏi trong nghề, vừa nhìn là biết con chuột này đã nhiều năm ăn dầu đèn, gặm sáp nến, chắc chắn đã thành tinh, đạo hành cũng không ít nên liền lấy dao lột da nó, mang về đem đi gia công làm thành một chiếc áo khoác da thú. Vào những ngày tháng chạp băng giá, Quan Ngoại rỏ nước thành băng nhưng chỉ cần khoác chiếc áo da chuột trên người, cho dù bên trong để mình trần thì trán vẫn đổ mồ hôi như thường. Chỉ có điều lão ta chưa bao giờ tiết lộ cho người ngoài biết đây là chiếc áo da chuột trăm năm mà chỉ gọi nó là “Xích long tuấn mã”.Triệu Lão Biệt lại bảo Tư Mã Khôi và La Đại Hải, đừng thấy bây giờ là mùa hè nóng bức, mà cho rằng chiếc áo này vô dụng, đợi khi mùa thu đến, lá trên cây ngả sang màu vàng, hàng đàn chim ưng kêu “quang quác” bay về phương nam tránh rét, đến lúc ấy nếu các cậu vẫn sống trong căn lều rách khu Hắc ốc này chắc khó lòng chống chọi nổi với cái lạnh căm căm và không khí ẩm ướt, chẳng chóng thì chày cũng nhuốm bệnh vào thân. Lúc đó hai cậu không thể rời xa chiếc áo da “Xích long tuấn mã” của mỗ đây một bước Mã Khôi trong lòng tự biết chiếc áo khoác da này chắc chắn là cái giá cuối cùng Triệu Lão Biệt đồng ý trả, dù sao dựa vào nhãn lực và kiến thức của mình cũng không thể nhìn ra cái án chặt thịt mục nát đó rốt cục là bảo vật phương nào, chi bằng cứ đổi quách đi cho xong, bèn chấp nhận điều kiện trao đổi. Nhưng cậu vẫn giao kèo với Triệu Lão Biệt “Vụ làm ăn này giữa bọn tôi và lão chắc không có vấn đề gì, nhưng xin lão sư phụ không ngại chỉ dạy cho, đừng để chúng tôi chịu thiệt một cách mù mờ, lão hãy nói cho bọn tôi biết rõ toàn bộ ngọn nguồn lai lịch của chiếc án chặt thịt, đồng thời nói luôn rốt cục lão làm cách nào phát hiện ra nó có điểm khác thường và mang nó đi để dùng vào việc gì? Nếu có chỗ nào giải thích không rõ ràng, Tư Mã Khôi tôi đây thả chẻ nó ra làm củi đun cũng tuyệt đối không chịu để cho lão hưởng lợi dễ dàng như thế đâu”.Triệu Lão Biệt vô cùng khó xử, nhăn mặt nói “Tư Mã đầu lĩnh, cái lý của cậu có phần không đúng cho lắm, người xưa có câu “Khăn thêu uyên ương, mặc người thưởng ngoạn. Kỹ nghệ kim chỉ, một mình mình hay”, hai bên chúng ta tiến hành giao dịch là lấy vật đổi vật, lại không để cậu thiệt thòi chút nào, sao nhất định phải ép mỗ nói ra gốc gác của nó?”Tuy rằng Tư Mã Khôi và La Đại Hải phiêu bạt giang hồ đã nhiều năm nhưng rốt cục vẫn không thoát khỏi tâm lý hiếu kỳ của trẻ con, mọi chuyện đều phải biết rõ chân tướng mới thỏa mãn, nếu trắng đen mập mờ, cả đêm ngủ cũng không ngon giấc, hai người kẻ đánh người xoa, nằng nặc đòi bằng được Triệu Lão Biệt giải thích cặn kẽ, lại còn thề thốt sau này tuyệt đối không hối hận mà thay đổi quyết định, cũng không trở thành kẻ phản đồ tiết lộ bí mật cho người khác biết Lão Biệt gặp phải hai hòn đá tảng cứng đầu đành tự nhận mình đen đủi, buộc phải tiết lộ vài phần sự thực thế gian đều nói bọn man di biệt bảo mắt sắc như dao, sự thực quả đúng như vậy. Trưa hôm qua khi đi ngang khu Hắc ốc hoang phế, Triệu Lão Biệt đảo mắt một cái liền phát hiện căn lều có điểm khác lực nhận biết bảo vật là một môn công phu, hơn nữa còn là kinh nghiệm được tích lũy nhiều năm, nói sao được nhỉ? Kỳ thực phải nói trắng ra thế này, khả năng ấy không hề tà ma như dân gian vẫn truyền miệng, cũng không phải cái gì xa xôi giống như kiểu nhìn thấy ánh hào quang lấp lánh tỏa ra từ căn lều gỗ, chỉ đơn giản là người làm nghề biệt bảo rất giỏi quan sát, họ có thể phát hiện ra những chi tiết nhỏ bé mà người thường dễ dàng bỏ Lão Biệt liền đi đến căn lều thì phát hiện gần khu vực đó có rất nhiều hiện tượng khác thường. Theo lẽ tự nhiên, thời tiết oi bức thế này, khu vực Hắc ốc rác rưởi chồng chất như núi, La Đại Hải lại vừa mới cắt chiếc thủ lợn vứt quay lơ trên mặt án, khiến khắp nơi đều nhuốm mùi máu tanh, xung quanh lẽ ra phải có rất nhiều ruồi nhặng bay lượn vo ve không ngớt mới đúng. Thế nhưng xung quanh căn lều phía đằng sau Tư Mã Khôi và La Đại Hải lại tịnh không thấy bóng dáng nửa con ruồi, đó chẳng phải chuyện rất lạ hay sao?Triệu Lão Biệt đoán chắc gần đây có giấu bảo vật, liền lập tức dừng bước, giả bộ xin bát nước chè, nhân cơ hội này ngồi luôn xuống trước cửa lều, nhìn quanh bốn phía cẩn thận dò xét, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở chiếc án mục nát dùng để chặt thịt. Chiếc án chặt thịt là phần bên trên của một thân trụ gỗ, bốn phía buộc dây thừng gai, trên mặt án còn đặt một chiếc đầu lợn mắt trợn trừng không chịu nhắm, máu tươi nhỏ ròng ròng xuống, nhưng lạ một điều là không nhìn thấy giọt máu nào chảy ra ngoài mà từ từ thấm ngược vào trong thân Lão Biệt liếc mắt một cái liền đoán định ra bên trong chiếc án gỗ nhuốm đầy dầu mỡ này hẳn phải có một kỳ vật. Khúc gỗ để làm chiếc án chắc chắn được lấy từ một thân cây cổ thụ. Trước khi bị người ta đốn chặt, trong thân nó có lỗ hổng do sâu đục, vừa vặn để một con rết cỡ nhỏ chui lọt. Con rết ở trong thân cây lâu ngày, cơ thể dần phình to, khó lòng chui ra ngoài thoát thân, đành chịu bị nhốt ở bên trong, gỗ mang tính âm, lại tiết ra dịch thông qua thớ gỗ, nuôi con rết nhiều năm không này, cây cổ thụ bị đốn xuống làm nguyên liệu, khúc gỗ được bào thành chiếc án cắt tiết chặt thịt gia súc lại chính là khúc gỗ có con rết trốn bên trong. Con rết liên tục được hút tiết lợn, năm dài tháng rộng lâu dần cơ thể nó tiết ra một viên “Ngọc Định Phong”. Nghe nói vì viên ngọc có thể chữa trị bệnh thống phong nên người ta mới đặt cho nó tên ấy, chứ không phải đó là viên ngọc mà Tôn Ngộ Không năm xưa dùng để mượn quạt Ba Tiêu của mụ La Sát trên đường đi lấy tây kinh. Về sau chiếc án gỗ chặt thịt bị chủ hàng vứt bỏ, không biết lưu lạc thế nào lại đến được khu Hắc ốc hoang phế, con rết già nằm bên trong đã bị chết đói từ lâu, nhưng viên ngọc thì vẫn còn. Viên “Ngọc Định Phong” này là loại linh đơn được kết tụ bởi rất nhiều âm tà huyết khí, nên lũ ruồi muỗi mới không dám bén mảng đến gần. Vật mà Triệu Lão Biệt muốn có, chính là viên ngọc quý thời Tư Mã Khôi không thể tin nổi, làm gì có chuyện chuẩn xác đến thế? Cậu lập tức đi tìm cái rìu bổ củi, bổ toang cái án chặt thịt ra làm mấy mảnh, trong đó quả nhiên có một con rết lớn, toàn thân đỏ au au nằm cuộn tròn người, bị rìu chặt ra làm hai đoạn, tuy nó đã chết nhưng trông vẫn sinh động như đang sống, trong miệng con rết ngậm một viên ngọc trắng phơn phớt, tròn vành vạnh, không hề tỏa ánh sáng bóng, mà nhìn giống như một cái “mắt cá” màu đùng Mã Khôi và La Đại Hải nhìn chằm chằm không rời mắt, đến lúc này mới coi như thực sự tâm phục khẩu phục, có trách thì chỉ trách bản thân mắt mờ, ở bên cạnh bảo vật bao lâu nhưng không hề nhìn thấy, sau này muốn hối hận cũng không kịp, tối nay cứ việc nằm đợi mà nuôi Lão Biệt cười hì hì, trong lòng vô cùng đắc ý nhưng vẫn giả bộ khuyên giải hai người “Có câu nói xưa thế nào nhỉ… “Số mệnh ba thước, khó cầu một trượng”. Hai vị đầu lĩnh tuổi trẻ xuất anh hùng, tuy rằng vô duyên với viên ngọc này nhưng ngày dài tháng rộng, hơn nữa còn đổi được chiếc áo da, thuốc thơm và nhiều đồ nhai sướng miệng nữa, thì cũng nên biết thỏa mãn. Hai bên chúng ta đều có được vật mà mình muốn có, chẳng ai thiệt thòi cả, núi không chuyển thì sông chuyển, sau này chắc chắn còn có cơ hội gặp mặt”. Nói đoạn lão nắm chặt viên “Ngọc Định Phong” trong tay, quay người định Mã Khôi và La Đại Hải đang lúc hưng phấn, làm gì có chuyện buông tay bỏ qua dễ dàng như thế, hai người liền vội vàng ngăn Triệu Lão Biệt lại “Lão vẫn chưa nói rõ hết mọi chuyện, sao nói đi là đi ngay được? Viên ngọc trông giống cái mắt cá này rốt cục có công dụng gì? Lão mang nó đi định dùng vào việc gì?”Triệu Lão Biệt có vẻ hơi ngần ngừ một chút, lão vốn không định nói thêm nữa nhưng thấy Tư Mã Khôi và La Đại Hải gan to ngang trời, ngông cuồng chẳng biết sợ thần quỷ gì cả, bây giờ một mình lão vào núi biệt bảo lại đang cần trợ thủ, nếu được hai thiếu niên trẻ tuổi ở bên cạnh giúp sức thì chẳng phải công việc sẽ thêm phần suôn sẻ hơn sao? Nghĩ đến đây, Triệu Lão Biệt liền nheo mắt nhìn trời rồi thấp giọng bảo “Xem cái thị trấn cổ trong Hắc ốc này địa hình không phải hạng xoàng, vốn là mảnh đất vàng, phong thủy thuận chiều “Phượng hoàng sải cánh, tung ngọc rải vàng”, nhưng bao năm nay không biết vì lý do gì mà đất đai trở nên cằn cỗi, người vật cùng kiệt?” Tư Mã Khôi và La Đại Hải cảm thấy không thể lý giải nổi, liền hỏi “Mấy cái thuật phong thủy địa lý cổ xưa, anh em bọn tôi cóc hiểu lắm nhưng nghe nói Hắc ốc từ trước đến nay đều nghèo xơ xác thế này, cỏ dại mọc um tùm, đất đai nứt nẻ, trồng cây gì chết cây đấy, thì làm sao có thể gọi là mảnh đất vàng được?”Triệu Lão Biệt nói “Lúc trước mỗ đã nói gì nhỉ, có trách thì chính là trách điều này, nơi đây tuy rằng địa lý vốn rất tốt nhưng lại nằm ở giữa hai dải núi, thiếu mất nguồn linh khí mà những mảnh đất vàng phong thủy tốt vẫn có, vì thế mỗ đây dám phỏng đoán rằng bên trong ngọn núi hoang vu phía tận cùng mạch đất, nơi con người chưa hề đặt chân tới chắc chắn có chôn giấu một cổ vật ngàn năm mang âm khí rất nặng nề, chính vật này đã hút cạn tinh hoa của trời đất, ám hại thổ nhưỡng sông ngòi nơi này. Nhưng vẫn có câu “Phải nhìn tận mắt mới hay thật giả”, rốt cục trong lòng núi cất giấu vật gì, bây giờ mỗ cũng không dám đoán bừa”. Triệu Lão Biệt tự nhận mình phải dùng trăm phương ngàn kế mới lấy được viên “Ngọc Định Phong” trong chiếc án chặt thịt mục nát. Lão muốn mượn vật này để đi đào bảo vật chôn giấu dưới lòng núi. Trước khi đi, lão ta còn nhắn nhủ “Này hai vị đầu lĩnh! Nếu hai cậu có gan thì giờ tý đêm nay đến chân cầu La Sư phía sau khu Hắc ốc đợi mỗ, tới lúc đó mỗ sẽ cho hai cậu mở rộng tầm mắt. Có điều hai cậu phải tuyệt đối nhớ kỹ, việc này không được tiết lộ với bất kỳ ai”.
Topics Mê Tông Chi Quốc Mê Tông Chi Quốc Addeddate 2021-09-04 014907 Identifier me-tong-chi-quoc_202109 Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews Reviewer Cảnh Hà Trịnh - favoritefavoritefavoritefavoritefavorite - July 7, 2022 Subject Quá hay Quá hay 17,229 Views 1 Favorite 1 Review DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 71 files VBR MP3 Uplevel BACK LỜI MỞ ĐẦU Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng download Phần 9 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng CÁCH GIẢI BÙA ĐỈA download Phần 10 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương CUỒNG PHONG GIÔNG BÃO MC Nguyễn Thành download Phần 11 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương GIỌNG NÓI BÍ ẨN MC Nguyễn Thành download Phần 12 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương ĐỘNG KHÔNG ĐÁY KINH HOÀNG MC Nguyễn Thành download Phần 13 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM MC Nguyễn Thành download Phần 14 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương THÀNH NHỆN VÀNG MC Nguyễn Thành download Phần 15 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương HOA ƯU ĐÀM NGÀN NĂM MC Nguyễn Thành download Phần 16 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương KẺ MAY MẮN SỐNG SÓT MC Nguyễn Thành download Phần 17 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương VUA CHAMPA MC Nguyễn Thành download Phần 18 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương LỜI NGUYỀN MC Nguyễn Thành download Phần 1 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng Bảo Vật trong Hắc Ốc download Phần 19 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương HẾT QUYỂN 1 MC Nguyễn Thành download Phần 20 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan ĐÀO THOÁT NÚI DÃ NHÂN MC Nguyễn Thành download Phần 21 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan DA CHUỘT BÁCH NIÊN MC Nguyễn Thành download Phần 22 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan NHIỄU ĐỘNG TRỜI TRONG MC Nguyễn Thành download Phần 23 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan TIẾN VÀO SA MẠC MC Nguyễn Thành download Phần 24 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan BÃO CÁT SA MẠC MC Nguyễn Thành download Phần 25 Mê Tông Chi Quốc Tập 2 Ma Vực Lâu Lan HẮC MÔN MC Nguyễn Thành download Phần 26 Mê Tông Chi Quốc VẬT CHẤT HẮC ÁM MC Nguyễn Thành download Phần 27 Mê Tông Chi Quốc ĐÁY HÀN SƠN DƯỚI ÂM TUYỀN MC Nguyễn Thành download Phần 28 Mê Tông Chi Quốc DÒNG SÔNG KHÔNG CÓ ĐIỂM TẬN CÙNG MC Nguyễn Thành download Phần 2 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng HẺM MA Á download Phần 29 Mê Tông Chi Quốc RỪNG RẬM THAN ĐÁ MC Nguyễn Thành download Phần 30 Mê Tông Chi Quốc LIÊN LẠC VỚI MA MC Nguyễn Thành download Phần 31 Mê Tông Chi Quốc CƠN ÁC MỘNG KHÔNG ĐỘNG MC Nguyễn Thành download Phần 32 Mê Tông Chi Quốc CÁCH VỎ TRÁI ĐẤT MƯỜI NGÀN MÉT MC Nguyễn Thành download Phần 33 Mê Tông Chi Quốc LẠC TRONG BIỂN CÁT MC Nguyễn Thành download Phần 34 Mê Tông Chi Quốc CHẾT ĐI SỐNG LẠI MC Nguyễn Thành download Phần 35 Mê Tông Chi Quốc Hành trình đến địa ngục sau một giây MC Nguyễn Thành download MA VỰC LÂU LAN MC Nguyễn Thành download ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ MC Nguyễn Thành download Phần 38 Mê Tông Chi Quốc Cái xác trong tường MC Nguyễn Thành download Phần 3 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng BỌ CẠP ĐẢO ĐẦU download Phần 39 Mê Tông Chi Quốc VÔ CHUNG SINH HỮU MC Nguyễn Thành download Phần 40 Mê Tông Chi Quốc Chuyện quái dị trong lâm trường MC Nguyễn Thành download Phần 41 Mê Tông Chi Quốc NGÔI NHÀ MA TRONG NÚI SÂU MC Nguyễn Thành download Phần 42 Mê Tông Chi Quốc Cái xác trong hầm đất MC Nguyễn Thành download Phần 43 Mê Tông Chi Quốc Chiếc hộp Pandora MC Nguyễn Thành download Phần 44 Mê Tông Chi Quốc SINH VẬT BÍ HIỂM DƯỚI LÒNG ĐẤT MC Nguyễn Thành download Phần 45 Mê Tông Chi Quốc KẺ SĂN MỒI Ở TÂM TRÁI ĐẤT MC Nguyễn Thành download Phần 46 Mê Tông Chi Quốc BIỂN ÂM DỤ MC Nguyễn Thành download Phần 47 Mê Tông Chi Quốc BẦU TRỜI TRONG LÒNG ĐẤT MC Nguyễn Thành download Phần 48 Mê Tông Chi Quốc TIÊN NỮ TRONG HỘP MC Nguyễn Thành download Phần 4 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng NÚI DÃ NHÂN download Phần 49 Mê Tông Chi Quốc VÀNH ĐAI 30 ĐỘ VĨ BẮC BỊ MẤT TÍCH MC Nguyễn Thành download Phần 50 Mê Tông Chi Quốc VÒNG TRÒN MA QUÁI MC Nguyễn Thành download Phần 51 Mê Tông Chi Quốc CON TÀU NGẦM BÍ ẨN Z-615 MC Nguyễn Thành download Phần 52 Mê Tông Chi Quốc Mạch núi vàng và rừng rậm pha lê MC Nguyễn Thành download Phần 53 Mê Tông Chi Quốc DẤU VẾT GỢN SÓNG MC Nguyễn Thành download Đại thần nông giá MC Nguyễn Thành download Cửu Tuyền U Minh MC Nguyễn Thành download Phần 56 Mê Tông Chi Quốc Quẻ bói của Triệu Lão Biệt MC Nguyễn Thành download Phần 57 Mê Tông Chi Quốc Quái thú dưới hồ sâu MC Nguyễn Thành download Phần 58 Mê Tông Chi Quốc TIẾN VÀO TỬ THÀNH MC Nguyễn Thành download Phần 5 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng ĐƯỜNG U LINH download Phần 59 Mê Tông Chi Quốc ÁC MỘNG TRONG ÁC MỘNG MC Nguyễn Thành download Phần 60 Mê Tông Chi Quốc TẤM BIA ĐÁ MC Nguyễn Thành download Phần 60 Mê Tông Chi Quốc KHÔNG THỂ NHÌN MC Nguyễn Thành download Phần 62 Mê Tông Chi Quốc TIỆM CẬN VÔ HẠN MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc SỰ THẬT KHÔNG THỂ CHỊU ĐỰNG MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc TÁ THI HOÀN HỒN MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc ĐỘNG KHÔNG ĐÁY MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc Căn Phòng bí ẩn MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc ĐI VÀO CÕI MÊ MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc Quái Vật Entroypy MC Nguyễn Thành download Phần 6 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng ĐỘI TRỘM MỘ download Mê Tông Chi Quốc Kết thúc của khởi đầu MC Nguyễn Thành download Mê Tông Chi Quốc PHẦN CUỐI MC Nguyễn Thành download Phần 7 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng RẮN THIÊNG HIỂN LINH download Phần 8 Mê Tông Chi Quốc Tập 1 Chăm Pa Ẩn Sương Tác giả Thiên Hạ Bá Xướng BÙA NGẢI CAMPUCHIA download download 326 Files download 77 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Folksoundomy Vietnamese Audiobooks Folksoundomy A Library of Sound Uploaded by Truyen Audio VN on September 4, 2021
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Mê Tông Chi Quốc Quyển 3 Topics Mê Tông Chi Quốc Quyển 3 Mê Tông Chi Quốc Quyển 3 Addeddate 2019-03-14 150634 External_metadata_update 2019-04-16T195650Z Identifier me-tong-chi-quoc-quyen-3 Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 2,196 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 18 files OGG VORBIS Uplevel BACK download download download download download download download download download download download download download download download download download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 18 files VBR MP3 Uplevel BACK Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 46 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 55 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 56 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 57 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 58 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 59 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 60 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 61 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 62 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 47 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 48 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 49 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 50 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 51 download Audio-MÊ TÔNG CHI QUỐC-Phần 5
Tác giả Thiên Hạ Bá XướngThể loại Trinh Thám, Huyền Huyễn“Mê tông chi quốc” là bộ tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm dài kỳ gồm 4 tập, kể về những chuyến đi đầy mạo hiểm của một đoàn thám hiểm gồm những kẻ trộm chuyên nghiệp, những chiến sĩ chạy trốn sự truy đuổi của kẻ thù và những nhà khảo cổ dạn dày kinh nghiệm, họ bắt đầu hành trình với những nhiệm vụ khác nhau nhưng lại gặp nhau giữa rừng hoang núi thẳm và cùng chiến đấu để chống lại hiểm nguy, giành giật sự đi của họ là hành trình sinh tử đầy ly kỳ và mạo hiểm, vượt thời gian, vượt không gian với những khám phá kinh hoàng về một vương triều cổ đại, một đất nước bị lãng quên dưới lòng đất và những điều bí ẩn chưa ai từng biết đến. Góc chết tâm linh chưa bao giờ chạm tới. Bóng tối tầm mắt khó có thể dò tìm Một tổ chức thần bí, một nhiệm vụ bất khả thi Con đường U Linh bí ẩn trong lịch sử một lần nữa hiện ra trước mắt Máy bay không người lái bay lượn trong khe núi sâu Đỉa ăn thịt người bao vây thảm sát cả đoàn người. Trong rừng rậm bí ẩn, bạn làm cách nào để chiến thắng nỗi sợ hãi và xoay chuyển vận mệnh? Sự thật chôn vùi dưới lòng đất sâu, lời giải ẩn kín trong lớp sương mù...Rút cục ai là kẻ cận kề Thiên quốc nhất? Thân mời các bạn đọc tiếp!
mê tông chi quốc 3